Em không biết tình yêu vốn dĩ là một chuỗi những dằn vặt. Em quá quen với hạnh phúc nên đã yếu đuối trước gian nan. Em sợ hãi những khoảng thời gian được coi là thư thách. Em thấy không cần phải thử thách hay đúng hơn em khinh hãi sự thử thách.
Em tìm đến một thứ gì đó có thể cho em một cảm giác phiêu linh hơn. Sự bay bổng huyền diệu của ảo giác. Em chỉ muốn sống trong ảo giác. Nếu cho em lựa chọn ngay bây giờ giữa sự nghiện anh với nghiên ma túy em sẽ chọn ma túy! Bởi vì ma túy không làm em đau đớn chỉ làm em phụ thuộc. Còn nghiện anh không những đau đớn, phụ thuộc mà thậm chí còn nhiều nhiều thứ khác đáng sợ khó tưởng tượng, hình dung
hơn thế
[size=18]Những cô gái trẻ như em, yêu như điên và cũng không biết điên là gì!!!!!!!!!![size]/
Em không hiểu vì sao em phải yêu? Phải yêu để làm gì cơ chứ? Để cảm xúc và lý trí như vả vào mặt em mỗi ngày hay sao???????????????
Em mệt mỏi, Quá sức mệt mỏi....
Đến bao giờ anh mới có thời gian yêu em như trước? Em ghét những bận bịu và hận những sự cố, càng hối hận hơn vì mình đã quá đà với nhiều thứ. Nhưng em tin ở anh, tin ở tình yêu của chúng ta. Neus không có tình yêu đó , em tin mình sẽ chết ngay ngày hôm nay! Và niềm tin đó, em sẵn sàng cho mình tha hóa vì yêu! Em không chấp nhận ai, không chấp nhận bất cứ thứ gì cản trở em yêu anh...
Em sẽ làm tất cả những gì mà bản thân em có thể để bảo vệ tình yêu của chúng mình....
Em vẫn nhớ, vẫn yêu, vẫn thương anh... nhiều lắm!
Anh ơi, em yêu anh!!!!!!!!!!!!!!!!!
Nguyễn Hồng Thắm_văn Ck45 ĐHSPTN