ôi non nớt viết lên nhũng dong cảm xúc đang ngự trị trong tôi.....................ừm.một cơn mưa bất chợt có thể lầm ta thấy nao lòng......................một ly cafe với những giọt nhỏ tí tách rơi cũng đủ làm ta mang mác buồn.................một buổi chiều lang thang nơi cuối phố..................một cơn gió mùa thu heo may và lạnh lẽo.......................
đóng cửa phòng để mặc cơn mưa rầm đã bắt đầu từ đêm hôm qua..................tôi bật những bản nhạc không lời để khỏa lấp đi nỗi nhớ đến cồn cào về anh.........................
mình thích mưa rầm....................những hạt mưa nhỏ li ti.....như những lớp bụi yếu ớt..................không đủ để là mưa mà cũng chẳng thể ngừng...............hay chính tính cách mình vậy..................... nhìn những giọt mưa qua ô cửa sổ........................những cảm xúc mà mình cố kìm nén bấy lâu như có dip được trỗi dậy.....................muốn được nge giong nói của anh.................nhưng mình đã dằn mình là không thể........................
ai cũng gét mưa phùn............................nhưng mình thích cai yếu ớt của nó..........cái buồn buồn cái khắc khoải của nó.....................học cách bằng lòng với những gì mình đang có..hay là cách làm cho tim mềm ư..............................mình không thể.......................mình vẫn đám chìm trong những nỗi nhớ về anh..........................những vết sẹo chưa thành hình.................khuân mặt ấy,giọng nói ấy...................và sự quan tâm ấy...................giờ đây như chính những hạt mưa kia................thấm vào mình...............bay về nơi đâu hay chính nơi đây..........
ngồi trầm ngâm trong những ký ức tôi muốn đi một nơi thật xa để tìm chút bình yên hay để tim mình dừng thổn thức nữa............................muốn gửi nỗi đau và nước mắt về nơi màn đêm..........nơi ma chỉ con ta với ta với những nỗi sợ hãi tới gai người..
rồi lại khóc yếu đuối......................nghĩ về một nơi mà anh đã buông tay tôi không một chút do dự ,người ngoảnh mặt bước đi....................để lại tôi với những giọt nước mắt chảy ngược vào tim và nhưng nỗi đau trải dài theo năm tháng cho tới giờ phút này.................
cố gắng..................thôi không nhớ về anh nữa và tự nói hết rồi nhé.........nhưng sao minh vẫn mộng mị để mơ về một ngày anh trở lại......................................tôi cố cầm lòng............cố để lòng tôi thôi dậy sóng...............................yêu anh.......................bằng tất cả những gi chân thành nhất trong tôi..................
anh đến nhẹ nhàng và khi ra đi cũng vậy......không một lời giải thích.................. tôi lại một mình.....................
gửi theo anh một nụ hôn vào gió.................................
titilovechel..............................